Thứ Năm, 26 tháng 11, 2020

Khoảng lặng


Lặng nhìn hàng cây.. hàng cây buồn xơ xác
Lặng nhìn con đường.. khúc khuỷu xa xôi
Lặng nhìn thời gian.. thời gian trôi lặng lẽ
Lặng nhìn cuộc đời.. còn lại chỉ mình tôi...
Tôi bắt gặp đôi bàn tay bé nhỏ
Nắm cuộc đời.. bằng chiếc mũ nhăn nheo
Tuổi thơ em sống dưới mái tranh nghèo
Mà nơi đó.. vẫn gọi là.. tổ ấm.
Trong ánh mắt đen thơ ngay bé bỏng
Nước mắt vẫn trào, sau mỗi bữa xin ăn
Em khóc...! nào phải vì đường xe khói bụi?
Cũng không vì số phận cô đơn?
Mà lại là trên những vết thương,
Đang rỉ máu dưới trời mưa tầm tã
Bởi.. những trận đòn.. dã man, tàn tạ
Của..
người "cha"
Lên thân hình em bé nhỏ
Lết trên đường .. quằn quại những bước đi
Tôi gắng hỏi tên em, em chẳng nói tên gì
Chỉ: "xin chú dăm đồng mua bát cháo..."
Dẫu tôi biết những gì em kiếm được
Cũng chỉ là để tránh bị đòn roi
Tuổi thơ em ôi sao quá thiệt thòi
Mồ côi mẹ, còn người cha nghiện ngập
Bán linh hồn để mua những cơn say
Bắt con thơ phải chịu đói bao ngày
Đập gãy tay... Chỉ để... Xin tiền cho dễ.
Ôi ánh mắt em thơ ngây sáng như ánh sao trời
Sao phải chịu muôn ngàn cực khổ
Làm bạn với đời, làm bạn với vì sao
Với những hàng cây gió thổi rì rào
Với con đường, với đèn xe hối hả
Với chính bóng.. của tấm hình tàn tạ
Lết trong đời.. lặng lẽ.
Trở lại chính mình trong vòng quay cuộc sống
Hối hả dòng người, vội vã những bàn chân
Khi hoàng hôn xa như đã tan dần
Vẫn còn lại một dáng hình bé nhỏ
Đang khuất vào.. khoảng tối .. của thời gian

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét